Hà nội những ngày buồn!
Nhớ Cha
Tôi nhặt cánh hoa vương chiều mưa lạnh
Thắp nén hương vơi nỗi nhớ lặng tâm hồn
Gom lại tâm tư trong những chiều buồn
Viết mấy vần thơ đưa tôi về quá khứ
Một mình âm thầm với dòng đời bỡ ngỡ
Mưa vô tình sao mang chút cô liêu
Cánh chim về đâu đang bay lạc ráng chiều
Đưa lòng ai đến với ai chấp chới
Con biết chiều nay mẹ đang buồn vời vợi
Thương con thơ và mong đợi từng ngày
Mẹ trông con hay đợi gió heo may?
Trong tiếng nấc nhìn suối vàng lạnh vắng
Chiều nay mưa từ nỗi lòng cay đắng
Tiếng khóc ai sầu não thoáng đưa về
Ngẩn ngơ một mình trogn cuộc chia li...
Hà nội 1995
Bố ơi!
Bố ơi sao bố vội đi xa...
Khi chúng con chưa qua thời niên thiếu
Mẹ mỗi ngày một yếu,tiền hết gạo không
Nhà hai nơi không có người trông
Bố lại đi phơi mình trên đồng vắng
Trưa hè đầy nắng...đêm gió giật từng hồi
Không có bố con sợ quá bố ơi!
Mái dột ngói rơi không ai che trở
Mẹ càng buồn khổ,chúng con mất niềm vui
Bao giờ về lại một nơi
Mẹ con sum họp cho vơi nỗi buồn
Có nỗi đau nào bằng nỗi đau li biệt?
Có nỗi khổ nào bằng nổi khổ li tan?
Bố thì dãi nắng dầm sương
mẹ thì vò võ canh trường một thân
Tội tình chi bố lìa trần
Đàn con mất bố muôn phần khổ đau
Cảnh nghèo đùm bọc lấy nhau
Cho vơi nỗi khổ trăm sầu mất cha
Đàn bầu treo ở vách nhà
Nhớ tay bố gảy thiết tha mặn nồng
Điếu cày cũng nhớ cũng mong
Ấm trà pha sẵn con trông bố về
Tưởng bố vẫn ở ngoài quê
Tối bó sẽ về vui với chúng con
Chiều chiều xe máy nổ ròn
Xe lao đi mất con còn ngẩn ngơ
Bữa cơm vẫn đợi vẫn chờ
Bát cơm của bố chẳng hề vơi đi
Đau lòng giã biệt sinh li
Vui thương buồn nhớ ,làm gì cho khuây?
Hà Nội 1994
Vắng cha
Nhà không có bố buồn sao
Cái đinh cũng thiếu con dao thì cùn
Bơm xe chẳng hiểu cái giun
Dáo tay bật lửa đá cùn xăng khô
Không có bố không thì giờ
Bữa cơm sớm muộn ,chẳng chờ,chẳng mâm
Ngày đông gió bấc mưa dầm
Dậy che mái dột âm thầm mẹ con....
Chẳng vui tiếng điếu rít ròn
Rượu không người uống mẹ thường trút đi
Nước đun sôi đổ nguội hoài
Nhà không có bố không ai pha trà
Cho dù có chú thay cha
Nhà không có bố vẫn là buồn tênh
Hôm nay có lễ vấn danh
Lo việc dạm chồng cho chị cả Hương
Bố ới sao bố vội đi xa
Mẹ ghánh nợ đời ghánh lũ con thơ
Thương vì con trẻ bơ vơ
Đắng cay mẹ ghánh đợi chờ chúng con
Bao giờ 5 đứa lớn khôn
Đền ơn đáp nghĩa vẹn tròn mẹ ơi
Khổ đau duyên nợ tại trời
Chúng con đâu dễ đổi dời lòng son
"Công ơn....
đạo con..."

Hà Nội 1993
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét