Có bao giờ anh trở lại mùa trăng
Thưở hai đứa cùng chơi trò đuổi bắt
Giọt trăng lung linh soi vào miền kí ức
Xa lắm rồi thưở hai đứa lên năm
Có bao giờ anh trở lại bến sông
Kỷ niệm ồn ào trắng đầy bọt nước
Anh của tôi buồn vui bất chợt
Thế là chúng ta đã qua tuổi trăng rằm...
Những mùa trăng qua những mùa trăng
Bụi thời gian khiến chúng mình xa quá
Đẹp không anh thời gian là ngọn lửa?
Soi đáy mắt mình đốt cháy tình yêu
Không phải vô tình em nhớ trăng đâu
Tháng tám ấy trăng chợt buồn lặng lẽ
Có một người bỏ rơi bến cũ
Em ngẩn ngơ chờ khắc khoải nỗi chia xa
Sao mãi tìm những mùa trăng đi qua...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét